Lê Duy Trung

My job -My life – My story

[Fishlog#7] Thế nào là yêu nước?



1. Hôm nay, lượn lờ Facebook thấy một nhà văn mình đang theo đuôi vào bình luận ở một trạng thái (status) nên tò mò click vào xem. Hóa ra cái anh viết trạng thái này là một tay Việt kiều nhưng có vẻ viết nhiều điều không hay về Việt Nam (nhưng rất lịch sự) và bị một số thành phần đáp đá với những câu nghe rất hoa mĩ nhưng quen thuộc như “Đ*t con đĩ mẹ mày, thằng chó phản động“, “Cái mặt l*n của mày, cho ăn học phí của. Thằng con mày chắc cũng *éo hơn gì mày đâu”,… Vào trang của mấy kẻ được cho là đáp đá này thì thấy avatar treo cờ Việt Nam, cờ Bác Hồ (chắc nhân dịp cả nước treo cờ gì ấy) hoành tráng lắm.



Vậy anh kia là người yêu nước hay mấy kẻ đáp đá kia mới là yêu nước?

2. Dưới cái trạng thái đó là một đống bình luận (comment), phần đông là bảo vệ anh này. Một số cái comment trong đó mang đậm tính chất chụp mũ theo kiểu “Sản phẩm của Đởng”, “Đó là 1 vài sản phẩm chất lượng cao của nhà Sản”,… Những người này chắc chắn không yêu Đảng cho lắm, nhưng không biết có yêu nước?

3. Còn nhớ hồi 2011, khi mà nhà nhà, người người thi nhau bình chọn Vịnh Hạ Long trở thành Kì quan thiên nhiên Thế giới thì mình tìm kiếm tài liệu và viết về một trò chơi của những kẻ hám danh kiểu như một thằng cha ngoại đạo tự dưng nhảy vào lớp chọn ra chục thằng rồi tổ chức ra cuộc bình chọn để chọn ra thằng đẹp trai nhất lớp sau đó kiếm chút hoa hồng. Tất nhiên thằng đẹp trai nhất lớp không cần phải là thằng đẹp nhất, thậm chí nó chẳng cần đẹp; vừa gầy, vừa lùn, vừa xấu cũng được. Cốt đông người ủng hộ là thắng. Vụ đó mình được một bạn bên Hội nhảy vào phản biện, sau một hồi chẳng biết đưa ra luận điểm nào để bảo vệ quan điểm của mình nữa, bạn ấy bèn bảo là do Đảng, do Nhà nước phát động, mọi người phải làm theo. Mình lắc đầu ngao ngán và nghĩ đến hình ảnh của những con cừu ngoan ngoãn. Sau vụ ấy, cái Công ty gì gì đó (mà bị không ít báo đài cố tình dịch sai thành “Tổ chức”) đã tiếp tục tổ chức cuộc bình chọn 7 thành phố tiêu biểu của Thế giới, mình hô hào bảo mọi người bình chọn cho Hà Nội để New York với London,… tức nổ đom đóm mắt nhưng cái bạn bên Hội kia ỉm đi. Giờ nghĩ lại không biết có phải mình là thằng không yêu nước?

4. Không biết xung quanh mình các bạn muốn cống hiến cho đất nước đến mức nào mà nhiều người nhao nhao chạy vào Đảng. Hỏi ra mới biết thì vào Đảng sẽ giúp các bạn ấy dễ dàng có một chân trong các công ty nhà nước hơn hoặc chí ít là cũng có cái danh hiệu gì đó khoe với xóm làng (cái này là vì tương lai, sự nghiệp của các bạn, mình không đánh giá). Mặc dù chẳng có cơ được vào Đảng (vì Đoàn, Hội không tham gia, ai cho vào) nhưng mình cũng từng được đi dự một buổi kết nạp Đảng của bạn mình. Thấy khi đến lượt mình nhận quyết định là các bạn đi lên đọc một tờ giấy tuyên thệ. 14 người là 14 cái quyết định chỉ khác nhau cái tên, 14 người là 14 cái tuyên thệ chỉ khác nhau là do ai đọc. Mình dám chắc là 10 người thì có 9 người rưỡi là không nhớ, không thực hiện được hết những điều ghi trong tuyên thệ. Bạn mình, sau khi được vào Đảng và được hành hạ giấy tờ đủ các kiểu cũng đã phải kêu lên với mình: “Tao không biết đây có phải quyết định sai lầm của tao không nữa”, mình không nói gì nhưng bắt đầu suy nghĩ: Yêu Đảng có thực là yêu nước?

Yêu nước là thế nào, mình chẳng biết; nhưng chắc chắn nói tục chửi bậy không phải là yêu nước, chụp mũ nói xấu cũng không phải là yêu nước, yêu Đảng không hẳn là yêu nước, ghét Đảng cũng chẳng là yêu nước.

Vậy thế nào là yêu nước?

(Chủ đề nhạy cảm, comment cẩn thận!)