Lê Duy Trung

My job -My life – My story

Hạnh phúc và tình yêu

Hạnh phúc là gì? Có người nói với tôi rằng có 5 mảnh ghép của hạnh phúc là: Sức khỏe, gia đình, bạn bè, sự nghiệp và tình yêu. Mỗi mảnh ghép đó đều có những miếng ghép nhỏ hơn kết hợp thành. Tuy nhiên tôi sẽ không nói về tất cả những mảnh ghép hạnh phúc đó, tôi sẽ chỉ nói đến mảnh ghép cuối cùng: Tình yêu.
Ở cái độ tuổi của tôi, một câu hỏi không chỉ tôi mà còn rất nhiều các bạn khác được nghe là “có người yêu chưa?”. Thực ra câu hỏi đấy chẳng làm tôi cảm thấy nao núng, chẳng làm tôi cảm thấy ngượng ngùng, lo sợ như cái tuổi 15, cũng chẳng thấy tội lỗi như ở cái tuổi 30. Ở cái tuổi của tôi, tôi tự cho phép mình thoải mái trả lời câu hỏi đó và bằng những cách trả lời khác nhau thì tôi luôn khiến người nghe hiểu được rằng tôi vẫn chưa có người yêu, chí ít là tôi vẫn cảm thấy thế.
Có vẻ như trong 5 mảnh ghép kể trên, Sức khỏe, Gia đình và Bạn bè là những thứ người ta nghĩ rằng không cần cố gắng nhiều để có hoặc có cố gắng cũng rất khó thay đổi nên người ta thường bỏ quên nó ở một cái chai được bịp nút và vứt vào một xó nào đó trong trái tim, Sự nghiệp là cái người ta phải cố, cố cả đời và chẳng bao giờ dừng lại được. Còn Tình yêu có vẻ rất khác những cái còn lại. Nó không phải là cái sinh ra đã có, nó cũng không phải là cái mà khiến người ta phải cố gắng cả đời để tìm kiếm (nhưng sẽ là cái người ta phải cố gắng cả đời để giữ được nó).
Tình yêu không giống với Sức khỏe và Sự nghiệp, cái mà bạn là nhân vật trung tâm và duy nhất, tốt xấu đâu bạn chịu cả; nó cũng không giống Gia đình, Bạn bè khi bạn chỉ là một diễn viên chính giữa rất nhiều các diễn viên chính khác và trách nhiệm của bạn bị giảm nhẹ đi rất nhiều. Trong Tình yêu, bạn là nhân vật trung tâm nhưng không duy nhất. Trong Tình yêu, bạn không thể san sẻ trách nhiệm của mình được, bạn phải chịu trách nhiệm hoàn toàn về nó, thậm chí là trách nhiệm với người bạn yêu và yêu bạn. Trách nhiệm của bạn được tăng lên gấp đôi.
Không biết có phải vì tính không có sẵn và vì những sự khác biệt trên không mà rất nhiều người được lập trình rằng khi lớn lên họ phải đi tìm tình yêu. Khi gặp nhau, người ta hỏi nhau về tình yêu. Và nếu trong một nhóm đã có người yêu mọc ra một người chưa có gì thì người đó hoặc sẽ trở thành một kẻ đáng thương hại, hoặc sẽ trở thành một gã khùng. Tình yêu quan trọng thế à? Một số người dường như coi tình yêu là thứ duy nhất có ý nghĩa trong cuộc sống của họ. Họ đắm chìm trong hạnh phúc khi có được tình yêu rồi cảm thấy không thiết sống khi mất đi tình yêu. Tình yêu quan trọng thế à? Một số người khác, khi chưa có được tình yêu thì luôn mồm kêu ca về tình cảnh của chính mình, luôn cảm thấy buồn, thấy cô đơn mỗi khi thấy người ta đi với nhau hoặc sắp đến một ngày lễ quan trọng nào đó (mà ở Việt Nam, bất kì ngày lễ nào cũng đều có thể biến thành ngày lễ tình yêu). Tình yêu quan trọng thế à? Chẳng lẽ ngoại trừ tình yêu, chúng ta không còn gì khác có thể đem lại hạnh phúc cho ta?
Sự thực thì không phải thế, chúng ta còn gia đình, bạn bè cơ mà. Một buối tối ăn cơm cùng gia đình, một cuộc gọi hỏi thăm của mẹ, một câu chuyện phiếm với những người bạn, những thứ đó chẳng phải cũng rất thú vị hay sao? Tiếc rằng đôi lúc chúng ta mải đắm chìm trong những câu chuyện yêu đương hoặc đang có thật, hoặc chúng ta và những người xung quanh tự vẽ ra để rồi quên đi những hạnh phúc bình dị đấy.
Tôi biết rằng trong 5 mảnh ghép của hạnh phúc trên, mảnh ghép này có thể lấp đầy một phần còn trống của mảnh ghép kia, nhưng không mảnh ghép nào thay thế nhau được hoàn toàn cả. Cả 4 mảnh ghép còn lại có thật sự tốt cũng không thể che lấp hết khoảng trống khi bạn đang thiếu mảnh ghép tình yêu. Đó là lí do dù cố gắng đến đâu, đôi lúc bạn sẽ vẫn cảm thấy buồn khi không có ai bên cạnh, cảm thấy ghen tị khi thấy đôi lứa đi với nhau, cảm thấy chạnh lòng vào một đêm Valentine nào đấy. Nhưng không thể vì cả năm chỉ cảm thấy cô đơn trong mấy ngày lễ mà phải đi kiếm người yêu, như thế chẳng phải rất tội cho người yêu bạn, và tội cho cả mình nữa sao?
Tình yêu quan trọng, nhưng không đồng nghĩa là chúng ta không thể sống và cảm thấy hạnh phúc nếu thiếu nó. Nếu còn độc thân thì có thể dành thời gian nhiều hơn cho gia đình, cho bạn bè và cho cả chính mình nữa để về sau không phải hối hận. Có thể thiếu mảnh ghép Tình yêu, nhưng người ta không cần phải trở nên hoàn hảo để cảm thấy hạnh phúc. Cứ sống hết mình với bản thân, với gia đình, với bạn bè rồi tình yêu sẽ tự đến.
“Và nó lại ngồi đó, lại ngồi nhìn những cơn gió thoáng qua…”